Câu chuyện trưởng thành của Joker
Joker là cái tên mà không một kẻ phạm tội nào của thành phố Gotham lại không biết. Hắn là kẻ mà Batman luôn theo đuổi đến cùng trời cuối đất, là kẻ ôm mộng biến Gotham trở thành nơi bị vấy bẩn bởi tội ác. Joker của Health Ledger là một huyền thoại – một Joker bước ra từ những trang truyện là chân thực đến ngỡ ngàng. Nhưng đến năm 2019, Scott Sliver đã đưa Joker lên màn ảnh và bóc tách từng lớp vỏ của hắn, soi chiếu vào quá trình xã hội tạo nên một kẻ ác luôn cười khẩy với cuộc đời.
Một cuộc đời vô nghĩa
Joker vốn là một tên hề theo đúng nghĩa, hắn làm việc tại một rạp xiếc, việc hắn giỏi nhất chính là cười. Những điệu cười vô nghĩa mà chính bản thân hắn còn không kiểm soát được. Chính vì việc luôn cười không đúng lúc, cười một cách kỳ quặc và quái đản, mọi người xung quanh Joker luôn xem hắn là tên điên. Nhưng người ta không xa lánh tên điên, xã hội này chà đạp hắn. Hắn cười đầy vô thức khi đối diện với xã hội, và mọi người cười lại hắn, cười vào một kẻ ngu ngốc, một kẻ để họ đánh đập rồi mua vui. Điệu cười kéo hắn vào tội ác đầu tiên trong đời, kéo hắn ngày một lún sâu xuống vũng bùn của Gotham đầy tệ nạn. Những điệu cười dai dẳng dẫn Joker đi từ việc giết người lần đầu tiên đến việc xuống tay với cả người mẹ mà hắn đã từng rất trân trọng. Hắn ngày một điên loạn, và đến đây, Scott Sliver đã xây dựng xong một tên tội phạm mắc chứng bệnh tâm thần điển hình như bất cứ tên tội phạm nào khác chúng ta có thể gặp trên màn ảnh. Nhưng chỉ đến đây thì Joker đã không trở thành tên tội phạm làm kinh động cả thành phố Gotham.
Sự tái sinh của kẻ đã lụi tàn
Trước khi chúng ta có một Joker để trầm trồ trong từng khung hình, thì hắn phải chết đi một lần.
Trong phim có một cảnh quay rất ngắn nhưng lại cực kỳ đắt giá, cảnh quay chia tách cả bộ phim thành hai phần riêng biệt, một Joker tiều tụy, thảm hại chỉ biết điên loạn ở nửa đầu, và một Joker trong bộ vest chỉnh tề, hiểu rõ được giá trị của bản thân và hiểu “sứ mệnh” biến Gotham trở thành một nơi mục ruỗng bậc nhất. Đứng trong thang máy, Joker đã nở nụ cười, nhưng không còn là điệu cười vô nghĩa trong thân xác tồi tàn mà hắn luôn thể hiện ở nửa trước bộ phim, là điệu cười khẳng định sự tự nhận thức của hắn về xã hội này, về tất cả mọi thứ đã hoàn toàn thay đổi. Hắn đã trải qua đủ chuyện trong cuộc đời mình. Cánh cửa thang máy đóng lại một cuộc đời, kết thúc câu chuyện của một Joker đã tàn lụi và mở ra một cuộc đời mới của một Joker khác, khi mà hắn sẽ ghi dấu cái tên này trên mọi nẻo đường của thành phố từng chà đạp hắn, kéo Gotham xuống vũng lầy còn hắn mỉm cười nhìn theo sự chìm dần vô vọng ấy.