"SẸO" INSPIRATION

Bạn đã từng nghe về roi xương cá đuối?

 

Roi xương cá đuối: Một chiếc roi được làm bằng sắt và xỏ bên ngoài là xương đuôi của cá đuối. Gai xương mọc nhọn, rất sắc bén, nhẹ mà rất cứng nên rất được chính quyền Pháp và cả Mỹ ưa chuộng dùng trong việc tra tấn tù nhân.

Roi đánh vào vừa đau, vừa có gai nhọn để làm rách da thịt, xương cá đuối thường có độc nên khiến vết thương khó cầm máu, dễ nhiễm trùng rồi bị hoại tử.

 

 

Cảm hứng đầu tiên đến từ sự đau đớn của những vết sẹo là chiếc roi xương cá đuối này để lại. Vết khâu dài kéo dọc áo như những đường roi còn hằn trên cơ thể. Chúng mặc dù đã lành nhưng vẫn hành hạ con người ta bằng những cơn đau dai dẳng không bao giờ dứt. Vì vậy, cho dù vải sẽ rất ề, thoải mái, nhưng ở phần vết sẹo sẽ được may hơi cứng lại để khiến người mặc có cảm giác cấn cấn nơi đó.

 

Cơ mà cho dù khổ sở, đau đớn, dù giặc có tra tấn hành hạ như thế nào chăng nữa cũng không thể nào bẻ gãy được ý chí chiến đấu của những con người cách mạng. Da thịt có thể rách nhưng ý chí thì không hề sứt mẻ,  để rồi chính kẻ tra tấn lại run sợ trước con người đang chịu đòn roi. 

 

 

Vị trí các vết sẹo cũng là nơi hay bị tra tấn như đánh vào ngực, lưng, bụng, lấy búa đập vỡ đầu gối, khuỷu tay. Cơ mà có một điều lý thú đó là mặc dù ở trong tù, các chiến sĩ cách mạng vẫn học tập, họ vẫn dành thời gian để dạy kiến thức cho nhau, người biết nhiều dạy người biết ít. Vậy nên chiếc áo phông được thiết kế để mặc được 2 đầu và vết sẹo cũng chính là một chiếc túi nhét vừa cuốn sổ học Măng Đắng để tượng trưng cho con đường lôi cả ruột gan ra để học.

 

 

Hình dáng vết sẹo đã có, nhưng khi vết sẹo đã liền lại thì nó sẽ trông ra sao?

 

Khi tìm hiểu về chủ đề năm, chúng tôi có tới làng Vân Sa thuộc Ba Vì. Ở nơi đây, người dân vốn sống bằng nghề thợ cửi, ít trồng lúa nên khi Nhật bắt nhổ lúa trồng đay, gần ⅓ người dân làng đã chết đói. Đến khi Pháp quay trở lại thì làng lại ở vùng giặc chiếm đóng nên bị đàn áp vô cùng dã man. Vậy mà người dân vẫn nuôi giấu cán bộ cách mạng. Cuộc sống vô cùng khó khăn khi cái ăn cái mặc đều thiếu, người dân phải dùng chính những bao tải đay cắt ra để làm áo mặc, mùa đông thì nhét thêm rơm vào để mà giữ ấm. Khổ sở là vậy mà khi Bác Hồ kêu gọi “mùa đông chiến sĩ” dân làng đã cùng họp nhau lại làm lễ ở Đình làng. Người dân nhất trí rằng bộ đội là những người khổ nhất, nên xin thành hoàng làng cho phép lấy hết áo lễ, cờ quạt, lọng, kể cả chiếc áo đẹp nhất mà thành hoàng làng mặc cũng lấy ra may áo chấn thủ ủng hộ bộ đội. Những chiếc áo đó không chỉ là một món đồ giữ ấm bình thường, mà nó còn chứa đựng hy vọng của nhân dân. Nhân dân sẵn sàng chịu đựng mọi khó khăn, sẵn sàng dành ra những thứ tốt nhất ủng hộ cách mạng, để cùng chung sức đánh đuổi quân xâm lược.  

 

 

Vậy nên tất cả các vết sẹo đều được trần bông và may hình quả trám bởi đó là hình ảnh đẹp đẽ nhất biểu trưng cho sự ủng hộ của nhân dân. Nhờ nó mà mùa đông bớt giá lạnh, nhờ nó mà những vết thương cũng mau lành và nhờ nó mà sự kiên cường càng trở nên vững chắc hơn.

Bộ sưu tập “Sẹo” là lát cắt đầy ám ảnh về nỗi đau, ký ức và tinh thần bất khuất của con người trong kháng chiến, được tái hiện qua góc nhìn đặc biệt của Neverbegood.

Hơn cả một bộ sưu tập thời trang, “Sẹo” là lời kể về sự sống sót, về hy vọng được khâu vá từ chính những vết thương. Tham khảo các sản phẩm "Sẹo" tại danh mục website của Neverbegood!

 

 

 

 

 

 

 


Newer post